(BKTO) - Thế là hôm nay tôi đã được trở lại mảnh đất Thông Nông (Cao Bằng), thỏa mãn tâm nguyện thêm một lần được trở lại nơi mà dù năm tháng qua đi vẫn mãi đọng lại trong tôi những kỷ niệm, hình ảnh khó phai nhất trong hành trình những tháng năm đi kiểm toán.




Ấm áp những phần quà đến với bản cao

Nhớ lại thời gian mới chập chững bước vào nghề khi chuyển về KTNN (tháng 5/2003), cuộc kiểm toán đầu tiên tôi cùng một tổ kiểm toán được giao nhiệm vụ kiểm toán ngân sách huyện Thông Nông trong thời gian khoảng 20 ngày. Thời đó, mọi điều kiện của địa phương còn rất khó khăn. Xuống các xã của Thông Nông hầu hết chưa có đường ô tô. Ngay cả trụ sở làm việc của ủy ban huyện cũng còn nhà lán, nhà tạm và thường xuyên mất điện... Chúng tôi được sắp xếp nghỉ chung một phòng với4 tấm phản kê làm giường.
Để thực hiện cuộc kiểm toán, chúng tôi làm việc với các đơn vị thuộc huyện, trong đó có xã Cần Nông và thị trấn Thông Nông. Dấu ấn của ban đầu là buổi làm việc nhóm với xã Cần Nông. Xã vùng cao đặc biệt khó khăn này cách trung tâm huyện chỉ khoảng 30 cây số nhưng chúng tôi phải đi mất cả buổi sáng trên con đường trơn trượt, cheo leo bên những bờ vực bằng chiếc xe U-oát. Dù phải gần giữa trưa chúng tôi mới tới nơi nhưng các cán bộ xã vẫn chờ đợi để làm việc.

Thế rồi sau gần 1 giờ làm việc, chúng tôi cũng viết tay xong được Báo cáo kiểm toán theo mẫu quy định. Lấy lý do phải về cho kịp trước khi trời tối, chúng tôi chia tay các cán bộ xã bằng những cái bắt tay vồi vội, rồi mau chóng lên xe. Ì ạch mãi, đến xẩm tối chúng tôi cũng về đến nơi nghỉ, ăn vội suất cơm bếp của Ủy ban huyện rồi đi ngủ sớm vì tối đó không có điện. Sáng hôm sau, khi chúng tôi đang chuẩn bị đi làm thì đã thấy một cán bộ xã Cần Nông đứng trước cửa, tay cầm can rượu ngô và nói: lãnh đạo xã gửi các anh kiểm toán viên hôm qua những bát rượu chưa kịp uống.

Chúng tôi vừa bất ngờ, vừa cảm động trước tình cảm dung dị của những người miền núi. Một kỷ niệm khó quên!

Như có duyên với mảnh đất Thông Nông. Lần thứ 2 (tháng 5/2013), khi đã được điều động lên KTNN khu vực X, tôi lại được phân công kiểm toán ngân sách huyện Thông Nông. Khác với lần trước, điều kiện để thực hiện nhiệm vụ kiểm toán lần này tuy vẫn còn khó khăn, địa phương vẫn là huyện nghèo biên giới, chủ yếu là các xã vùng 3 nhưng cũng đã thuận lợi hơn rất nhiều so với trước. Tôi còn nhớ, khi đó các xã đều đã có trụ sở khang trang với đường ô tô đến tận nơi. Vì vậy, mặc dù quy mô và mục tiêu kiểm toán cao hơn nhưng chúng tôi vẫn hoàn thành đúng tiến độ và đảm bảo chất lượng báo cáo kiểm toán.

Trò chuyện thân tình

Kiểm toán ở một vùng đất khó khăn như Thông Nông giúp tôi cảm nhận rằng, tình cảm chân chất của những con người trên mảnh đất này cũng là một điều quan trọng giúp các kiểm toán viên chúng tôi có tinh thần làm việc hăng say, nhiệt tình và trách nhiệm. Hầu hết những người chúng tôi tiếp xúc và làm việc đều toát lên sự chân thành, cầu thị và hợp tác. Điều đó làm chúng tôi tự thấy mình phải có trách nhiệm chia sẻ khó khăn với địa phương. Trong những ngày chúng tôi lưu lại làm việc ở đây, một số đồng chí cán bộ huyện như ái ngại cho chúng tôi phải công tác xa nhà ở vùng sâu, vùng xa, buổi tối thường vào rủ mấy anh em ra nhà uống nước chè trò chuyện. Qua những câu chuyện đó, chúng tôi cũng hiểu thêm được tình hình kinh tế - xã hội của huyện đang trên đà phát triển theo xu hướng chung của đất nước cũng như những trăn trở của các anh về những bước đi của địa phương mình.

Sau 2 lần đến Thông Nông, cảm tình về những con người, tình người nơi ấy đã luôn in dấu trong tôi. Khi biết lãnh đạo đơn vị có chủ trương tổ chức hoạt động thiện nguyện đến với các cô trò của hai trường Mầm non Hồng Quân và Cần Nông thuộc huyện Thông Nông, tôi thấy lòng rưng rưng xúc động và không ngần ngại đăng ký tham dự.

Đến với Thông Nông lần thứ 3 này, tôi đã chuyển công tác về Thanh tra KTNN. Tôi cùng đồng chí Chánh thanh tra và một số anh em đại diện cho công đoàn, đoàn thanh niên đơn vị cùng xe hàng thiện nguyện - với những phần quà có được từ sự đóng góp của cán bộ, công chức thuộc Thanh tra KTNN. Chúng tôi phấn chấn lên đường tới Thông Nông, suốt hành trành là những câu chuyện rôm rả về sự phát triển của các địa phương vùng sâu, vùng xa, về những con người và công tác kiểm toán tại những nơi này. Nhờ vậy mà dù đèo dốc quanh co, mấy cậu trai trẻ cũng quên cả say xe. Non một ngày, chúng tôi đã có mặt tại thị trấn Thông Nông.

Điều kiện kinh tế - xã hội của Thông Nông hôm nay đã phát triển vượt bậc so với giai đoạn trước. Hầu hết các cơ quan huyện đã có trụ sở riêng, các hoạt động dịch vụ tấp nập nhộn nhịp hơn hẳn. Tuy vậy, trong cảm nhận của tôi, mỗi con người nơi đây vẫn toát lên sự gần gũi, ấm áp. Biết tin chúng tôi đến, các cô giáo mầm non và mấy anh cán bộ ngành giáo dục, ngành tài chính đã có mặt chào đón và vồn vã thăm hỏi. Khi biết đây là chương trình thiện nguyện xuất phát từ những tấm lòng của các cán bộ, công chức ngành Thanh tra KTNN quan tâm, chia sẻ với những hoàn cảnh khó khăn nhưng có tinh thần vượt khó, nhằm chung tay tham gia công tác xã hội với địa phương, các đồng chí cán bộ huyện rất phấn khởi.

Trong những cán bộ huyện phối hợp với đoàn chúng tôi hôm đó, đồng chí Nông Văn Trưởng - phó phòng Tài Chính kế hoạch - đã nhớ ngay ra tôi khi vừa mới gặp mặt. Anh Trưởng chính là cán bộ tài chính của xã Cần Nông mà tôi đã có dịp làm việc trong chuyến công tác đầu tiên. Như gặp lại người thân, chúng tôi nắm chặt tay nhau, lâng lâng xúc cảm.

Cả ba lần đến với Thông Nông với tôi đều có những kỷ niệm khó phai. Nhưng có lẽ lần thứ ba này mang đến cho tôi cảm giác hạnh phúc nhất. Không phải do lần này chúng tôi không bị áp lực của công việc mà chính bởi sự cảm nhận sâu sắc, đầy đủ hơn về tình cảm của những con người nơi đây. Càng ấm lòng hơn khi thấy được sự phát triển vượt bậc của huyện, thấy được sự phấn đấu kiên trì, bền bỉ, không biết mệt mỏi của những cán bộ địa phương từng có dịp gặp gỡ, làm việc. Tôi cảm nhận ở họ sự bền bỉ phấn đấu để luôn hoàn thành nhiệm vụ ở mọi cương vị công tác.

Chúng tôi kết thúc chuyến thiện nguyện, về tới Hà Nội đã gần nửa khuya. Những dấu ấn trên mảnh đất Thông Nông ấy khiến tôi vẫn miên man với những suy nghĩ: Nhân tố con người vẫn là quan trọng quyết định đến sự phát triển bền vững. Nếu biết khơi dậy sự cần cù, sự quyết tâm phấn đấu vượt khó và sự gắn kết cộng đồng của mỗi cán bộ và người dân thì trong những năm tới nhất định Thông Nông sẽ tiến xa hơn nữa trong công cuộc công nghiệp hóa, hiện đại hóa.

ĐỖ TIẾN DŨNG- Thanh tra KTNN
Cùng chuyên mục
Thông Nông - Những dấu ấn khó phai